- Chào mừng Quý khách đã ghé thăm Trang Quảng Cáo Phở Mignon của chúng tôi !. - Chúng tôi có 2 chi nhánh
- Phở Mignon đã tạo dựng cho mình một thương hiệu có uy tín tại Cộng Đồng Người Việt Ở Seattle. - Chúng tôi có 2 chi nhánh
- CN1: Totem Lake West Shopping Center, 12557 116th Ave NE, Kirkland, WA 98034, Hoa Kỳ - CN2:4004 NE 4th St Renton, WA 98056 b/t N Queen Ave & N Union Ave

NGẢI YÊU VÀ BÙA MÊ​



NGẢI YÊU VÀ BÙA MÊ

Thường thường quý vị độc báo hay thấy tin tức nào là 5 con bỏ chồng mang tiền theo trai, gái 16 bỏ nhà cắp tiền cha mẹ đi xây tổ ấm với một ông già đáng tuổi cha ông hoặc là một ông chồng mẫu mực bỗng dưng bỏ bê gia đình để chạy theo vợ bé, đôi khi người vợ bé đó chẳng có chút nhan sắc hoặc tệ hại hơn là lớn tuổi gấp đôi mà người đàn ông vẫn mê muội chạy theo phục vụ hết mình, tạo nên cảnh gia đình bị xáo trộn, vợ con đau khổ... Tất cả đó phần nhiều đều do tác dụng của bùa ngãi mà có.
                                          

Những ông thầy ngải chuyên môn mà giúp cho thân chủ mình làm những việc trái với đạo nghĩa như vậy thì quả thực là vô lương tâm, hj quên hẳn thiên chức của mình mà chỉ nghĩ đến môi lợi to lớn trước mắt mà không nghĩ đến mối hại to lớn mai sau cho thân thế họ.

Có thể những ông bùa ngải đó chỉ là những tay mơ, hiểu biết chút đỉnh về nghề nghiệp mà thiếu hẳn căn bản cội nguồn nên không thấu rỗ hậu quả mai sau sẽ xảy ra cho mình nên mới dám hành động như vậy chớ thực ra một nhà chuyên môn tinh luyện về ngải nghệ luôn luôn phải nhớ câu: 


Nhất nhật hành sư
Tam niệm hành lhất"
Nghĩa là: Một ngày làm thầy, Ba năm ăn mày.
Quên đi điều đó tức là đã quên bổn phận làm thầy, cũng tức là tự mình huỷ bỏ danh vị của mình mà đi vào bá đạo.
Đã làm thầy thì phải nhớ rằng: 
Chỗ cao sâu nhiệm màu phải biết
Để mà tu cho thấu lễ trời
Cuộc trần bể khổ đầy vơi
Trầm luân mê muội kiếp người còn chê.

Trong phạm vi bài này tôi xin có đôi lời cảnh cáo những ai làm thầy mà mê tâm thì nên thức tỉnh ngay đi và tôi cũng xin thành thực khuyên những người đã lỡ dùng ngải nghệ bùa mê để lung lạc kẻ khác nên sớm hối ngộ mà trả thiên tính nhân vbản cho kẻ lung lạc hầu mai sau mới tránh được hậu quả tai hại cho chính bản thân mình vậy.

Muốn biết rõ một người bị bỏ ngãi yêu và bùa mê thì hãy nhìn vào dáng điệu của họ. Người họ như quên mất một cái gì, nét mặt luôn luôn có vẻ nghĩ ngợi suy tư, mắt không nhìn thẳng vào kẻ đối diện mà hay nhìn xuống hoặc nhìn lên. Những sự vật trước kia họ tỏ ra săn đón mê thích thì khi bị bỏ ngãi họ không còn chú ý mà tỏ vẻ hờ hững lơ là như không cần thiết đến. Có một điều là ngoài tự nhiên của con người và có đầy đủ những sự nhận thức mới trước sự vật.

Có một cách cứu gỡ người bị lậm bùa mê và ngải yêu, nhưng cách này chỉ để cứu gỡ trong trường hợp người bị ngãi non hợc bùa chú thường mà thôi. Cách đó là hãy dùng đọt non của cây khế chua nấu nước cho người bị bùa ngãi uống, đàn ông bị ngãi thì ngắt 7 đọt khế mà nấu nước, đàn bà thì 9 đọt. Sau khi cho họ uống xong, chờ đến tối lúc họ ngủ hãy cắt cổ một con gà trắng, lấy huyết đó gạch một chữ thập vào hai lòng bàn tay và bàn chân của họ còn lại thịt gà thì nấu cháo đậu xanh bỏ thật nhiều hành và tỏi, đừng bỏ tiêu, sáng ra cho họ ăn, nếu người bị bùa ngải nhẹ thì sau đó họ sẽ trở lại bình thường ngay, điều quan trọng là sau khi đã cứu gỡ được người bị ngãi đừng bao giờ tuyên bố ra cho người ngoài biết mà chỉ nên im lặng.

Trong phần này chúng tôi xin quý vị miễn cho khỏi phải trình bày về cách luyện chế bùa mê và ngãi yêu, vì chúng tôi nghĩ rằng viết ra một cách rõ ràng e có điều bất lợi và biết đâu một kẻ vô lương tâm nào đó sẽ lợi dụng vào sự hiểu biết sách vở để làm điều sằng bậy mờ ám thì chính chúng tôi cũng đã chịu một phần lớn trách nhiệm vậy.

MÊ TÂM NGẢI

Xuất xứ tại khu rừng Thất Sơn
Ngãi mê tâm là một loại ngải có tác dụng làm cho người mắc ngãi ban đầu thấy xốn xang khó chịu, sau đó cảm giác nóng rãy trong ***g ngực rồi nhiều ngày kế tiếp khi ngãi đã lậm rồi thì người bị ngãi ngồi đứng không yên miệng nói láp nháp như người bị điên mất trí.

Phải nói rằng những ông thầy ngãi chuyên dùng những loại ngãi này tiếp tay cho thân chủ mình để loại trừ đố thủ vì ham tiền thì đúng là loại thầy gian manh. Họ dám làm một việc ác thì trăm ngàn chuyện ác khác họ cũng dám làm.

Trong tình trường.
Trong thương trường...

Những lòng lang dạ độc thường bỏ tiền bạc ra mua chuộc những ông thầy ngãi gian manh thất đức cầu họ tiếp tay mình để hạ gục đối phương.

Thực ra họ có dùng ngãi Mê tâm để hại được ai rồi thì họ cũng gánh lấy hậu quả trầm trọng đối với bản thân sau này. Tuy nhiên trong thực tế thì họ gây nên sự đau khổ cho kẻ khác.

Muốn chặn đứng được sự hành hạ của Mê tâm, thân nhân người bị ngãi nếu cảm thấy có sự nghi ngờ thì nên cấp thời cho nạn nhân uống ngay nước Âm dương thuỷ nấu với đậu đen rang cháy. 

Nươc Âm - Dương tức là nước giếng và nước mưa.
Lấy 2 thứ nước này hoà chug cho vào nồi nấu với đậu đen rang cháy khi thấy nước vàng sậm thì bắc ra để nguội cho người bị ngãi uống để tránh tình trạng phát triển khi tầm thầy cứu chữa.

Tình trạng này có thể kéo dài khá nhiều ngày nếu chưa tìm ra thầy chữa trị thì mỗi ngày phải cho người bị ngải uống 2 ly nước đậu âm dương
Kẻ hại người bằng ngải Mê tâm căn bản trước tiên của họ là biết được tên tuổi của nạn nhân.
Nếu không biết được đích xác tên tuổi của nận nhân thì họ cũng đành bó tay mà chịu.
Cây Mê tâm mọc khá nhiều tring vùng rừng núi Thất Sơn. những nhà đã chuyên môn luyện ngải chân chính không bao giờ để ý đến loại cây này, vì nếu gặp họ sẽ nhổ phá đi ngay.

Ngãi mê tâm có lá màu xanh sẫm, bản to và dài, đâm thẳng từ dưới gốc lên như hình kiếm.

Hoa màu tím đen có đốm trắng và luôn luôn hoa nở chỉ có 4 cánh, một cánh thực lớn à 3 cánh nhỏ đều nhau. Khi nở hoa tiết ra mùi hăng hắc khó chịu

LONG PHỤNG TIÊN LAN hay là MAI HOA XÀ VƯƠNG NGẢI

(Xuất xứ tại khu rừng thẳm bên Tàu - Huyện Tô Châu)

Trong sách Tàu khảo về hoa lan có chép một gia thoại:
Viên ngoại Lý Tử Diệu từ Hàng Châu đến Tô CHâu thăm người quen, tình cờ gặp một người thợ rừng trên tay có cầm một cây lạ, tương tự như loài hoa phong lan nhưng chỉ có lá mà kông có hoa. là một nhà chuyên môn về hoa lan nên viên ngoại mua ngay. Sau khi hỏi kĩ người thợ rừng về xcuất xứ của cây hoa lạ, viên ngoại Lý Tử Diệu biết rằng cây lạ đó đó do người thợ rừng nhổ ở một thân cây gỗ mục trong rừng thẳm. Thân cây rất mềm mại, lá màu xanh sẫm, có pha đốm vàng lấm chấm trông qua như mình rồng uốn khúc, chiều dài thân cây độ năm sáu tấc tây, lá trổ từ thân cây ra đến gần gốc, gồm tất cả mười thân cây như vậy.

Mua xong cây lạ, viên ngoại Lý Tử Diệu đóng một tấm gỗ hình bướm, ghép gỗ mục và rêu rừng vào rồi đem gắn cây lạ đó vào bảng gỗ và treo vào giàn lan rồi tháng ngày chờ đợi.

Quả nhiên, đến cuối năm, cây lạ trổ hoa được mười giò bông theo mỗi thân cây, và hình dáng hoa khi nở trông như đàn chim phượng đang vỗ cánh, sắc hoa thì ngoài cánh màu hồng thắm phía trong màu tím sẫm, giữa màu tím và màu hồng thắm có pha chấm vàng lốm đốm trông tuyệt đẹp, đêm đên hoa toả ra mùi hương thơm dịu quyến rũ.

Thấy cây lạ trổ hoa rất đặc biệt và hiếm thấy, vả lại cây hoa đã chịu ăn vào gỗ mục thì quả đúng là lan rừng rồi nên viên ngoại vô cùng sung sướng liền tổ chức mừng khánh hạ hoa nở và đặt tên cho hoa.

Vì thấy cây hoa như mình rồng, hoa nở như phụng múa nên viên ngoại đặt cho cây một tên rất đẹp là "Long Phụng tiên lan".
Ông đem giò lan ấy treo cao hơn tất cả các thứ lan khác rồi tự phong tước cho cây lan đó là chúa các loài lan.
Nhưng sự đời lắm bất ngờ, cũng chỉ vì giò lan đó mà viên ngoại chết thảm.

Số là một hôm viên ngoại bận việc đi xa phải ở lại đêm không về được rủi thay đêm đó giời bão mưa to, người nhà không để ý nổi gió thổi mạnh làm giàn lan bị lung lay và giò Lan Phụng tiên treo cao quá nên bị gió thổi bay rớt xuống đất, cây lan bị gãy nát và bầm dập. Trưa hôm sau, viên ngoại trở về thấy cảnh ấy, ông đâm ra hốt hoảng thất thần vội nhìn xuống đất thì ngay chỗ cánh xa ông độ năm thước giò lan đã tơi tả. Ông chạy đến nâng lên thì tất cả đã tan tác.

Ông chết lặng với giò lan trên tay, thình lình ông hộc ra một búng máu tươi rồi té xỉu. người nhà vội vã vực ông đem vào nhà cứu chữa, nhưng nửa tháng sau thì ông mất.

Từ đó về sau cũng có người kiếm được loại hoa lan này nhưng tất cả những người chơi lan không một ai dám trồng vì họ nghĩ rằng xui xẻ 

Nhưng dưới cặp mắt chuyên môn của những nhà luyện ngãi thì trái lại, trong thực tế chính cây lan Long phụng tiên đó là cây ngãi trứ danh có tên là "Mai hoa xà Vương". cây ngãi này nếu tinh luyện sẽ thành một cây ngãi rồng, khi ngậm vào miệng thì da thịt sẽ cứng rắn dao chém ko đứt và còn có tác dụng dùng để chữa bệnh cho những người bị rắn độc cắn.

Sở dĩ cây này có tên là Mai hoa xà Vương là vì theo những nhà luyện ngãi cao tay cho biết nguồn gốc của cây này, do sự giao hợp của loài rắn chúa mai hoa (Rắn có ngọc) sống hàng trăm năm ở thâm sơn cùng cốc. Loài rắn này rất hiếm và chúng chờ lúc trăng lên giữa trời mới đem nhau ra khoảng trống để ái ân rồi chất tinh trùng vương vãi vào cây gỗ mục và từ đó mọc lên loài cây kỳ lạ, cây đó chính là giò lan phụng mà viên ngoại Lý tử Diệu đã trồng.

Một nhà chuyên môn về ngãi nghệ khi tìm gặp cây này trước khi nhổ lấy phải nghiêm trang đi quanh cây năm vòng miệng ca bài thần chú như sau:

Mai hoa xà vương
Thụ khí âm dương
Màu nhiệm vô lường
Đông phương Tây phương
Nam phương Bắc phương
Toả ngát mùi hương
Bắc quái cửu cung
Án ba na mê cum
Mai hoa xà vương
Hoàng thiên xin chứng
Thỉnh cây xa rừng
Án ma na mê cum

Sau khi đi quanh cây ngải năm vòng theo ngũ hành đọc bài ca thần chú xong, ông thầy ngãi mới cúi xuống nhổ lấy cây mai hoa xà vương đem về trồng và từ đó vận dụng khả năng chuyên môn của mình để tinh luyện cho cây ngải trở thành hữu dụng.

Loại ngãi này mọc nhiều ở miền cực bắc Ấn Độ, tuy gọi là nhiều nhưng muốn tìm thấy cũng phải tốn nhiều công phu mới gặp đợc. Có một điều lạ là cây không sinh sôi nảy nở như những loài cây khác, mà một bụi cây gồm có bao nhiêu cành lá thì khi đem về trồng dù trôi qua nhiều năm cây Mai hoa xà vương cũng chỉ xanh tốt thêm rồi nở hoa chứ không đâm thêm chồi thêm llộc và cũng không có trái, vì vậy cây Mai hoa xà vương không thể gieo giống truyền đời được.

Một nhà luyện ngãi chuyên môn nếu khéo tinh luyện và chăm bón thì có thể nuôi cây Mai hoa xà vương sống lâu lắm là 10 năm và khi cây khô héo phải làm lễ tống táng rất long trọng.
Theo tục truyền thì cây ngãi Mai hoa xà vương khi chết được đem chôn ở một nơi cao ráo và khuất vắng, ít lâu sau tại vùng chôn cây ngãi đó có rất nhiều loại rắn hoa mai tới trú ẩn quanh đó.

Một gia đình có nề nếp gia giáo ,Lan là đứa con út ,một cô bé thật dễ thương xinh sắn,trắng trẽo ,có thể nói là một hoa hậu của trường,tiếng nói trong trẻo khiến say đắm không biết bao anh chàng si tình,một hôm có một ông thầy da đen như chì đã đến nhà của lan, đi vô đến cửa một cách rón rén nói tiếng miên hay thái gì đó ,lên tiếng trọt trẹt tiếng việt không rành :cho tôi xin một ly nước.

Lúc ấy nhà đi vắng chỉ có lan ở nhà đang học bài,năm nay Lan là học lớp 12 ,thấy người lạ cũng ái ngại ,chậm rãi đứng lên rót nước mời,thấy lan dễ thương nên lên tiếng trêu chọc,nhưng lan không màng đến những tiếng đó,lẵng lặng quay vô không trả lời, nhưng ông thầy nay không tha, cứ vài ngày lại lui tới mượn cớ xin nước ,người nhà thấy vậy nhiều lần xua đuổi ,ông ta ghét đã lẩm nhẩm một tràn tiếng khó nghe,và phung nước bọt trước nhà và bỏ đi, tuy không vô nhà nhưng ông đi vòng vòng khu vực gần đó , không hiểu sao Lan lại âm thầm đi theo ông thầy biến mất, gia đình Lan khóc lóc , người mẹ đã vật bệnh lâm chung , người cha đau buồn cũng lâm bệnh và chẳng bao lâu cũng đi theo vợ, còn lại người anh ngày đêm nhớ em mình nhưng vĩnh viễn đã không còn gặp nhau nữa.

Ai có thể giảng cho tôi biết ,gia đình Lan bị nhân quả gì? cô gái tên Lan tội gì ,nhân quả gì mà chịu cảnh phân ly, riêng tôi tiếp tục đường tu tìm câu trả lời cho nhân quả của thế gian này. 

Tôi sắp kể cho các đạo hữu những câu chuyện có thiệt,về cuộc đấu ngãi ,câu chuyện đã xảy ra khá lâu ,lúc ấy tôi còn là một cô bé 16t ,còn đang đi học,sau một trận nhiều chuyện đau lòng đem đến khiến gia đình phân ly,tôi đã một mình nuôi thân tu hành trong ngôi nhà cha mẹ để lại,những chuyện xảy ra trong xóm của tôi như một màng cảnh cứ thế kéo dài mà tôi không quên được.

Tôi chơi thân với chị Sa vì chị là người chị lớn nhất gánh gồng trong gia đình,tất cả kinh tế đặt lên đôi vai nhỏ bé ấy,chị lớn hơn tôi 4t ,mẹ chị đã qua đời vì cơn bệnh nhưng ko có tiền để đưa đi bệnh viện,một thân gái phải nuôi ba đứa em ăn học ,chị nói:chị mong em học hết lớp năm rồi về xe nhang phụ chứ không thể gánh đến khi em học nổi lớp chín đâu,tôi nhìn chị ái ngại nói:vậy ba chị không giúp được gì sao?,chị lặng lẽ u buồn lắc đầu mới nói: ba chị học ngãi miên ổng chỉ mê ngãi không để ý mấy chị em của chị đâu.Tôi không nói lời nào vì hai dòng nước mắt đã từ từ rơi trên gò má ,còn non trẻ của chị,tôi thầm nghỉ phải chi mình có thần thông như quan âm thì giơ tay giải cứu được một gia đình như thế này.

Có hôm tự nhiên tôi thấy ba của chị Sa cứ đi như người mất hồn ,tình cờ tôi sang nhà dì ba bán quán bên cạnh và nói đến ba của chị Sa thì tôi biết được đầu đuôi cớ sự, ba chị Sa đã thách đố đấu ngãi với anh của dì ba,anh dì ba cũng là thầy ngãi từ châu đốc xuống ,hai ông đã nói chuyện về ngãi,ai cũng muốn phân cao thấp, thầy của ba chị Sa đã cấm ko cho đấu vì ông ấy là bạn của anh dì ba, đã biết thực lực của nhau nên ko cho

Như ngựa non háu đá, ba của chị Sa không nghe mà âm thầm thách đố ngày ấn định đã xong đôi bên hẹn ngày giờ để chuẩn bị, mỗi người một củ ngãi nhìn giống củ gừng nhỏ, lập bàn hương án quay mặt hướng mặt trời, hai ông mỗi người một ly nước ngang nhau.

Khi mặt trời ló dạng hai ông thắp hương, xong cầm ly nước đọc một tràng tiếng miên, sau cùng để ly nước xuống bàn và đồng bỏ củ ngãi vô, bên nào củ ngải nhảy cao là bên đó phép cao.

Vì ba của chị Sa thấp hơn nên thua, từ đó ba của chị khùng khùng, tôi chỉ thấy ổng đi lang thang tay cầm nến nhang lẩm nhẩm đọc: le vouis ,....suit ..pas....một tràn tiếng pháp vô nghĩa..........

Tôi không hiểu nhân quả gì ,và cả gia đình như chị Sa chịu nhân quả gì,vì họ vô tội ,tôi lẵng lặng tiếp tục tu và tìm câu trả lời của người chơi ngãi

No comments: